Ngát xanh, xanh như khung trời
Tình yêu màu xanh lúc em đã yêu rồi
Ấm êm trong đôi tay người
Đời bao hồng say khi môi hồng tìm môi
Ngát xanh khi em bên chàng
Tình yêu màu xanh vuốt ve trái tim buồn
Đã qua đi cơn mê chiều
Mùa xuân vừa sang trong lòng người mình yêu
*
Tưởng tình ta êm đềm giòng suối mơ
Như nắng lên tình mong manh như đại dương
Nhớ thương đôi vai rã rời
Tình đâu còn xanh ngát xanh mắt em cười
Tháng năm qua trông âm thầm
Đừng yêu đời em trong cơn sầu ngàn năm
Sám đen như đêm đông dài
Tình sao màu đen lúc anh đã đi rồi
Khóc lên cho vơi u hoài
Trời mưa ngoài kia hay giọt lệ sầu rơi
**
Gió ơi ru chi cơn buồn
Tình yêu dở dang gẫy đôi cánh thiên thần
Xót xa khi đôi tay rời
Tình mang màu tang trong chiều vào hồn em
Rồi một hôm khi người về lối xưa
Nghe ngỡ ngang, tình say xưa vui đại dương
Ngát xanh, xanh như trăng thề
Tình em lại xanh lúc anh đã quay về
Cánh tay yêu đương vỗ về
nụ hôn nở hoa hay giọt lệ sầu ngả nghiêng .
.
Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013
TÌNH YÊU LÀ MÀU XANH
Nếu anh còn trẻ
NÊU ANH CÒN TRẺ
thơ Hoàng Cầm
ST
thơ Hoàng Cầm
ST
Nếu anh còn trẻ như năm ấy
Quyết đón em về sống với anh
Những khoảng chiều buồn phơ phất lại
Anh đàn em hát níu xuân xanh
Quyết đón em về sống với anh
Những khoảng chiều buồn phơ phất lại
Anh đàn em hát níu xuân xanh
Nhưng thuyền em buộc sai duyên phận
Anh lụy đời quên bến khói sương
Năm tháng... năm cung mờ cách biệt
Bao giờ em hết nợ Tầm dương?
Anh lụy đời quên bến khói sương
Năm tháng... năm cung mờ cách biệt
Bao giờ em hết nợ Tầm dương?
Nếu có ngày mai anh trở
gót
Quay về lãng đãng bến sông xa
Thì em còn đấy hay đâu mất?
Cuối xóm buồn teo một tiếng gà..
Quay về lãng đãng bến sông xa
Thì em còn đấy hay đâu mất?
Cuối xóm buồn teo một tiếng gà..
Hận kẻ bạc tình
Ta gào thét cho tim ta rỉ máu
Hãy quên nhau một kiếp sống thương đau
Hãy xoá tên xoá tình khỏi tâm trí
Xoá đau khổ để quay mặt mà đi !
Ta gào thét cho tim ta rỉ máu
Khóc mà chi đời trao phận bạc xấu
Quàng phũ phàng, biết đâu tình đâu lý
Hận mà chi, sầu thê thảm mà chi !
Ta gào thét cho tim ta rỉ máu
Khóc tình si, khóc một đời bạc màu
Khóc người đi không một lời xin lỗi
Khóc chia ly, hận lòng người gian dối !
Ta gào thét cho tim ta rỉ máu
Ta nằm xuống, thời gian đã qua mau
Hận trên đời biết đâu lý đâu tình
Trước Thiên đình, người sẽ phải phân minh !
Ta gào thét cho tim ta rỉ máu
Trong tủi hờn và cô đơn bạc đầuOán giận này sầu dâng cao ngút trờiNỗi đau thương và uất hận người ơi !
Tình yêu và sự phản bội
Có một thời Biển và Sóng yêu
nhau
Người ta bảo Biển là tình đầu của Sóng
Sóng thì thầm vỗ bờ cát trưa nóng bỏng
Biển rì rào hát mãi khúc tình ca.
Có một lần Sóng nông nỗi đi xa
Bao kẻ đến và tỏ tình với Biển
Biển sợ rằng Sóng không về vĩnh viễn
Nên đành lòng hò hẹn cùng Vầng trăng.
* * *
Sóng trở về thế là Biển ăn năn
Biển ngoại tình biển xanh mang tội lỗi
Sóng thét gào không thể tha thứ nổi
Và ra đi kể từ đó không về.
Có một lần anh kể cho em nghe
Chuyện Tình Yêu chúng mình không đơn giản
Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
Nên cuộc tình hò hẹn cũng mong manh.
* * *
“Sóng bạc đầu từ đó phải không anh
Còn ngàn năm Biển vẫn xanh huyền bí”
“Không phải đâu em Biển chẳng hề chung thuỷ
Dẫu bạc đầu mà Sóng vẫn thủy chung”.
Anh dắt em đi trên sóng biển ngàn trùng
Nghe dã tràng kể chuyện thời xa vắng
Dù chẳng phải tình đầu anh trong trắng
Thì van em thuộc lòng chuyện cổ tích ngày xưa...
Người ta bảo Biển là tình đầu của Sóng
Sóng thì thầm vỗ bờ cát trưa nóng bỏng
Biển rì rào hát mãi khúc tình ca.
Có một lần Sóng nông nỗi đi xa
Bao kẻ đến và tỏ tình với Biển
Biển sợ rằng Sóng không về vĩnh viễn
Nên đành lòng hò hẹn cùng Vầng trăng.
* * *
Sóng trở về thế là Biển ăn năn
Biển ngoại tình biển xanh mang tội lỗi
Sóng thét gào không thể tha thứ nổi
Và ra đi kể từ đó không về.
Có một lần anh kể cho em nghe
Chuyện Tình Yêu chúng mình không đơn giản
Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
Nên cuộc tình hò hẹn cũng mong manh.
* * *
“Sóng bạc đầu từ đó phải không anh
Còn ngàn năm Biển vẫn xanh huyền bí”
“Không phải đâu em Biển chẳng hề chung thuỷ
Dẫu bạc đầu mà Sóng vẫn thủy chung”.
Anh dắt em đi trên sóng biển ngàn trùng
Nghe dã tràng kể chuyện thời xa vắng
Dù chẳng phải tình đầu anh trong trắng
Thì van em thuộc lòng chuyện cổ tích ngày xưa...
Em ah! Bài thơ này nói lên hết tâm trạng
của anh lúc này rồi đó…thực sự giờ anh cảm thấy rất buồn, rất buồn, anh thấy
ngạt thở quá, bên ngực trái của anh đây vẫn đang nhói đau…mấy đêm nay anh không
thể ngủ được vì câu hỏi lý do nào mà em phản bội anh nhanh đến vậy lúc nào cũng
quẩn quanh trong đâu….và đêm nay nữa tự nhiên những giọt nước mắt của anh lại
lăn dài trên má…nước mắt anh rơi liệu bấy giờ có mang em trở lại với anh được
không …có lẽ là không thể được nữa rồi bởi em đã xa anh vĩnh viễn …có lẽ bây giờ
không có gì có thể xoa dịu trái tim anh được
nữa…
Em! Chúng mình yêu nhau đã hơn một năm rồi
ấy nhỉ? Thời gian bên em anh cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc - hạnh phúc ở chỗ
anh đã tìm thấy một nửa như ý của mình…Em đến với anh thoảng như
làn gió mùa thu dịu nhẹ, lãng mạn và tinh khiết, xóa tan đi những nỗi buồn của
cuộc sống …Em đã sưởi ấm trái tim Anh mỗi khi gió đông về rồi em
mang đến cho anh một tình yêu nồng cháy, tươi mới
của mùa xuân …
Người ta bảo Biển là tình đầu của
Sóng Sóng thì thầm vỗ bờ cát trưa nóng bỏng
Anh rất vui và cảm
thấy tự hào khi mình có một tình yêu đẹp như vậy. Vậy mà hôm nay – chính cái mùa thu này năm ấy em đã không
còn bên anh nữa – em cũng ra đi nhẹ nhàng như làn gió mùa thu
vậy…
Em ah! Giờ anh không hiểu,
không hiểu tại sao mà em bỏ anh đột ngột vậy: Có lẽ vì
Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng
mạn
Nên cuộc tình hò hẹn cũng mong manh.
Nên cuộc tình hò hẹn cũng mong manh.
Em làm cho trái tim anh như
muốn vỡ òa ra….anh biết mình không giàu có, đẹp trai như người ta nhưng anh có
thể thừa nhận là anh có đủ nếu không nói là quá nhiều tình yêu dành cho em – anh
đã dành chọn cho em cả trái tim này…Nhiều lúc nghĩ mình không đem được đầy đủ
mọi thứ đến bên em nên nghĩ sẽ rời xa em để em đi tìm một tình yêu mới nhưng vì
những giọt nước mắt em rơi nên lòng anh không thể xa em. Vậy mà chỉ sau có nửa
tháng thôi em đã vội bay đi tìm một tình yêu mới…sao lúc đầu em không chấp nhận
lời chia tay của anh mà vẫn còn muốn níu kéo...em đến với người ta rồi sao vẫn
còn nhắn tin là yêu anh lắm…sao em không im lặng mà ra đi đi…Em có biết những
lới nói đó làm cho anh vừa chua xót mà cũng cảm thấy khinh bỉ em lắm không???
“Sóng bạc đầu từ đó phải không anh
Còn ngàn năm Biển vẫn xanh huyền bí”
“Không phải đâu em Biển chẳng hề chung thuỷ
Dẫu bạc đầu mà Sóng vẫn thủy chung”.
Còn ngàn năm Biển vẫn xanh huyền bí”
“Không phải đâu em Biển chẳng hề chung thuỷ
Dẫu bạc đầu mà Sóng vẫn thủy chung”.
Em ah! Thôi
thì tình anh không thể níu giữ chọn trái tim em…Anh chúc em bên tình yêu mới
thật ngọt ngào hạnh phúc…Chúc cho người ta yêu em thật nhiều như anh đã từng yêu
em…Và anh cũng mong rằng em hãy chung thủy với người ta chứ đừng để người ta
phải đau khổ tột cùng giống anh như bây giờ - HÃY LUÔN CHUNG THỦY TRONG TÌNH YÊU
EM NHÉ! CHÚC EM HẠNH PHÚC!
THƯƠNG TẶNG TÌNH YÊU BUỒN!
THƯƠNG TẶNG TÌNH YÊU BUỒN!
Cõi lòng
Tôi và em quen nhau trên mạng internet .Cuộc nói chuyện diễn ra rất háo
hức bởi cả hai người đang muốn được tìm hiểu về nhau. Khi biết đối
phương còn rất trẻ so với mình, chúng tôi đã thay đổi cách xưng hô !Sau
hôm nói chuyện đó, cả tôi và em đều cảm nhận được rằng, hai đứa rất
muốn gặp nhau. Và chúng tôi đã bắt đầu nói chuyện như những người
bạn thân quen và cho nhau số điện thoại. Tôi vội cầm điện thoại lên để
gọi cho em.Anh và em quen nhau rồi đến với nhau quá nhanh nhưng tình yêu
của chúng ta thật đẹp. Mình đã cố làm tất cả để thuộc về nhau nhưng
tại sao em lại nỡ dứt bỏ tình yêu đó chứ? Những năm tháng anh quen và
yêu em là những năm tháng hạnh phúc rất cuộc đời anh. Anh thật hạnh
phúc vì đã có một người yêu tuyệt vời như em.Bây giờ em đã đi theo
một người con trai khác, em đã bỏ anh ra đi mà không nói một câu nào.
Không một lời giải thích, em đã vứt bỏ tình yêu của chúng mình đã
xây dựng trong 1 năm qua để chạy theo một cuộc tình mới. Tại sao vậy
hả em? Sao em không nói gì mà âm thầm ra đi vậy. Anh đã làm điều gì
sai? Anh đã yêu em bằng tất cả trái tim nhưng đổi lại anh nhận lấy từ
em sự lừa dối.Anh không bao giờ hối hận vì đã yêu em mà điều anh hối
hận là anh không giữ được em ở bên anh. Suốt cuộc đời này anh sẽ không
bao giờ quên được những kỷ niệm về tình yêu của chúng ta, anh sẽ trân
trọng nó. Dù em đã gây ra cho anh một nỗi đau quá lớn, một vết thương
mà chắc một thời gian dài nữa nó mới lành lại được nhưng với những
gì em đã đối xử tốt với anh trong thời gian qua anh cảm ơn rất nhiều.
Dù sao em cũng đã rời xa anh thật rồi, thật đau lòng khi nói ra câu
chúc em hạnh phúc nhưng anh vẫn muốn nói CHÚC EM HẠNH PHÚC BÊN NGƯỜI
CỦA EM. Anh hạnh phúc lắm! Anh thầm hứa với lòng mình phải trân trọng
tình cảm của em, không được để em buồn, em đau khổ! Thời gian cứ thế
trôi đi, anh cứ ngỡ mình đã làm được điều đó khi hơn 1 năm từ ngày
đến với nhau chúng ta chưa một lần cãi vã, chưa một lần giận
nhau,Chuyện tưởng chừng như đơn giản nhưng cứ mỗi khi nghĩ đến nó anh
lại thấy tự ti hơn, anh sợ rằng mình không thể giữ được em! Và giờ
trong anh đang tồn tại hai suy nghĩ trái chiều: một là sẽ tiếp tục
với em cho dù biết hai đứa sẽ không đến được với nhau, hai là sẽ rời
xa em để em có nhiều cơ hội lựa chọn hơn. Còn anh, anh sẽ là một
người bạn tốt luôn ở bên em. Em biết không! Anh đang và sẽ hành động
theo cách thứ hai. Anh biết em yêu anh, yêu hơn chính bản thân của mình!
Anh cũng vậy, anh yêu em hơn chính bản thân anh nhưng anh đang và sẽ đẩy
em ra! Anh sợ rằng nếu cứ tiếp tục giữ em ở bên mình sẽ không có
người nào dám đến với em nữa. Nếu sau này anh lại không đến được với
em thì điều đó sẽ làm em khổ. Hiện giờ có rất nhiều người đang theo
đuổi em, em hãy bỏ anh đi để tìm cho mình một hạnh phúc lâu dài và
bền vững. Anh sợ rằng anh không thể đến được với em! Em à! Những ngày
qua em thấy thế nào? Anh đã bắt đầu tỏ ra lạnh nhạt với em, anh biết
em buồn lắm, em cũng không nghĩ rằng anh lại “thay đổi” nhanh như vậy
đâu. Anh thì liên tục nói “anh không cần em nữa”, “anh không yêu em nữa”
nhưng mỗi khi nói xong tim anh như xé nát. Anh sẽ đẩy em ra. Anh sẽ là
một người vô tâm, lạnh lùng, phản bội. Em hãy cứ ghét anh đi nhé,
ghét nhiều vào để rồi em có thể quên được anh. Quên một người sẽ
không thể mang đến cho em hạnh phúc, không thể cùng em đi đến tận cuối
con đường. Hãy giữ gìn sức khỏe và bảo trọng nhé, người yêu của anh!
Tâm tư
Anh xin lỗi vì những gì
anh đã làm đối với em và cũng cảm ơn em đã mang lại cho anh những gì
hạnh phúc nhất. Kể từ hôm nay, ngày mà anh cho là buồn và đau khổ
nhất vì anh đã không còn được em yêu.Em à, em có biết là anh vẫn còn
yêu em nhiều lắm?Quãng thời gian mình được gần bên nhau, thật là đẹp,
thật hạnh phúc. Nếu được ước, anh chỉ ước thời gian ngừng trôi để anh
được mãi bên em như khi đó. Nhưng em ơi, mơ ước chỉ là ước mơ mà thôi,
trái đất này không thể ngừng quay, và thời gian vẫn cứ trôi đi lặng
lẽ mà không chời đợi ai.Khi yêu ai mà không mong ước tình yêu của mình
đơm hoa kết trái phải không em nhưng em ơi cuộc đời này đâu có đẹp như
thế.Trong không gian êm ả, gợi chút hơi buồn có một chàng trai đợi chờ
một cô gái, bài hát Chờ em trong đêm sẽ là động lực để chàng trai
tiếp tục đợi chờ. Bài hát dường như làm tâm trạng của chàng trai
càng trở nên buồn bã hơn. Không phải buồn vì khung cảnh mà buồn vì cô
gái đã mãi ra đi và không hẹn ngày về để chàng trai chờ đợi trong vô
vọng. Chàng trai đó không ai khác chính là anh, người vẫn đợi chờ em
với một mong ước nhỏ nhoi là em sẽ quay về với anh. Anh sẽ không trách
gì em, nhất là khi em đã bỏ anh ra đi mà không cho anh một lý do!Người
ta thường nói yêu nhau là phải hiểu nhau nhưng dường như em không hiểu
anh cần gì, anh chỉ cần có em, người sẽ cùng anh đi hết cuộc đời này
em nghĩ sao. Trong cuộc sống em sẽ gặp nhiều cạm bẫy mà em khó vượt
qua, anh tình nguyện sẽ giúp em vượt qua nhưng anh chỉ cần anh là một
cái gì đó trong tin em là anh cùng đủ vui rồi. Anh ước mình là một
nhân vật để che chở trên con đường mà em là nhân vật chính sẽ vượt
qua, giúp em an tâm trên con đường tìm đến hạnh phúc. Điều anh mong ước
chỉ thế thôi. Không biết em có nghĩ thế không. Nếu không thể là nhân
vật ấy thì anh chỉ cần mình là nhân vật nào đó để có thể mang đến
niềm vui cho em là được rồi. Em ra đi anh chợt nhận ra tình yêu thật là
mong manh. Anh không buồn khi mất em mà buồn cho niềm tin vào tình yêu
của mình đã mất đi không biết bao giờ có thể lấy lại. Tương lai đang
rộng mở với anh dù không có em bên cạnh nhưng nghĩ về tình yêu của
mình tim anh vẫn chưa hết nhói đau. Mong rằng thời gian trôi qua em hãy
biết quý trọng tình yêu của mình vì những gì đã mất đi thì sẽ
chẳng bao giờ lấy lại được đâu em à. Định mệnh bảo anh và em có duyên
thì em nhất định sẽ quay về cùng với anh. Anh sẽ không hỏi quá khứ
của em chỉ cần hiện tại em yêu mình anh là được. Anh sẽ không hỏi vì
sao em quay về, anh chỉ cần trong lòng em chỉ có mình anh thôi. Anh không
phải người cao thượng vậy đâu, vì anh nghĩ em đã thuộc về anh thì em
sẽ quay về phải không em? Nếu một ngày em ở một nơi nào đó xa xôi mà
em chợt nhớ đến anh thì em hãy đặt bàn tay lên trái tim em để nhắc anh
hãy chờ em, em sẽ quay về với anh như ngày xưa. Chúng ta sẽ có những
ngày hạnh phúc như chưa từng xa cách hay chờ đợi gì cả em nhé. Nếu
một ngày em không còn nhớ đến anh nữa thì em hãy đặt bàn tay lên môi
để nói những lời em ngại nói với anh. Anh hiểu được khoảng thời gian
chúng xa nhau đã quá lâu khiến cho em không có được bờ vai để tựa vào
thì em mãi xa cách anh là đúng rồi.Anh sẽ luôn trân trọng tình cảm em
đã dành cho anh. Anh sẽ nhớ mãi những kỷ niệm tình yêu của chúng ta,
và sẽ luôn cầu chúc em được hạnh phúc. Anh biết em sẽ quên anh vì
không ai có thể hiểu em hơn anh, anh sẽ không buồn vì điều đó. Hãy
vững tin lên em nhé và hãy nhớ đến anh mỗi khi em cảm thấy tuyệt
vọng. Ở một phương xa nào đó có một người từng ngày dành tình yêu
thương và chờ đợi em. Nếu không tìm được hạnh phúc thì hãy quay về
bên anh em nhé. Anh yêu em và mãi mãi chỉ yêu một mình em mà thôi. ST
Gửi hai người con gái
Anh biết rằng anh thật quá là tham
Khi đã trót yêu cả hai người con gái
Để giờ đây trên đường đời ngang trái
Ngã ba này anh biết rẽ về đâu
Có ai nào thích như vậy em ơi
Chỉ bởi trái tim trót vỡ rồi hai nửa
Hai nửa trái tim mỗi người trao một nửa
Hai phần bằng nhau cho mỗi một người
Chỉ bởi trái tim trót vỡ rồi hai nửa
Hai nửa trái tim mỗi người trao một nửa
Hai phần bằng nhau cho mỗi một người
Anh biết rằng anh có lỗi với cả hai người
Khi tình yêu chẳng trao ai trọn vẹn
Mọi bao biện chỉ làm anh thêm thẹn
Cho hai em thêm giận thêm buồn
Khi tình yêu chẳng trao ai trọn vẹn
Mọi bao biện chỉ làm anh thêm thẹn
Cho hai em thêm giận thêm buồn
Có bao lần anh đã thức trắng đêm
Để xem ai là người anh yêu nhất
Để xem ai đã yêu anh hơn hết
Vẫn chẳng tìm ra đáp án trả lời
Để xem ai là người anh yêu nhất
Để xem ai đã yêu anh hơn hết
Vẫn chẳng tìm ra đáp án trả lời
Vì em ơi anh đã yêu thật rồi
Dẫu chia đôi nhưng vẫn tròn hai nửa
Hai người anh yêu cũng thương anh trọn cả
Chẳng ai nhiều hơn chẳng ai kém phân nào
Dẫu chia đôi nhưng vẫn tròn hai nửa
Hai người anh yêu cũng thương anh trọn cả
Chẳng ai nhiều hơn chẳng ai kém phân nào
Ngang trái này anh biết
tính làm sao
Thôi thì đành chia tay cả hai nửa
Thà cùng đau, cả ba cùng đau khổ
Còn hơn riêng ai đau khổ một mình
Thôi thì đành chia tay cả hai nửa
Thà cùng đau, cả ba cùng đau khổ
Còn hơn riêng ai đau khổ một mình
Gửi người em gái
Cám ơn nhiều tấm lòng người em nhỏ!
Anh vốn quen chớp bể với mưa nguồn
Nhưng không quen nhìn ai tuôn khóc
Nước mắt em rơi, anh xót cả tâm hồn.
Anh vốn quen chớp bể với mưa nguồn
Nhưng không quen nhìn ai tuôn khóc
Nước mắt em rơi, anh xót cả tâm hồn.
Để giọt nước mắt kia không tuôn, không rớt
Tự nhủ lòng, anh không buồn nữa đâu em
Còn những điều tốt đẹp, vui em cứ kể
Dẫu không buồn, anh vẫn lắng nghe
Tự nhủ lòng, anh không buồn nữa đâu em
Còn những điều tốt đẹp, vui em cứ kể
Dẫu không buồn, anh vẫn lắng nghe
Nghe em nói, lòng anh như ấm lại
Lời chân tình, rung động trái tim anh
Em vẫn thế, luôn thật thà, đức hạnh
Anh thương em, có lẽ chuyện thường tình
Lời chân tình, rung động trái tim anh
Em vẫn thế, luôn thật thà, đức hạnh
Anh thương em, có lẽ chuyện thường tình
Dẫu cuộc sống là chiếc bình rạn
vỡ
Vẫn yêu đời, sống thảnh thơi nhé em
Phút nguyên lành, xin em đem cất giữ
Giữ bên người, phòng ngừa chuyện không hay.
Vẫn yêu đời, sống thảnh thơi nhé em
Phút nguyên lành, xin em đem cất giữ
Giữ bên người, phòng ngừa chuyện không hay.
Dẫu cuộc sống còn bấy nhiêu điều gượng ép
Vẫn kiên lòng không được phép buông xuôi
Hướng cuộc đời, trôi về nơi mình định
Bình rạn vỡ, phút cuối lại nguyên lành.
Vẫn kiên lòng không được phép buông xuôi
Hướng cuộc đời, trôi về nơi mình định
Bình rạn vỡ, phút cuối lại nguyên lành.
Dẫu cuộc sống luôn ngút ngàn và tất bật
Anh vẫn luôn dành những phút nghĩ về em
Như thể em là một phần cuộc sống đời anh
Lúc em cần, anh sẵn sàng bên cạnh.
Anh vẫn luôn dành những phút nghĩ về em
Như thể em là một phần cuộc sống đời anh
Lúc em cần, anh sẵn sàng bên cạnh.
Yêu lại
Yêu lại người cũ, nghĩa là bạn đang đi đến đích bằng con đường vốn đã quen thuộc từ lâu. Bạn có thể nhớ đến từng cái ổ gà, từng khúc quặt, từng hàng cây, đến từng con ngõ nhỏ nhưng ai dám chắc cái đích trước kia bạn tới đã là điểm đến cuối cùng? Chia tay, biết đâu đó chỉ là cái ngõ cụt, mà sau một thời gian xa nhau, hai bạn lại đủ yêu thương và lý trí để vùng vẫy tự tìm cho mình một lối thoát khác. Có ai biết được những gì đang ở cuối con đường kia. Điều quan trọng là bạn dám đi, và người đồng hành với mình cùng chung lòng để bước tiếp. Hành trang của chuyến đi này ngoài tình yêu, ngoài tin tưởng còn là trải nghiệm, là đồng cảm và là những thẩu hiểu xa xôi… Yêu lại người cũ, nghĩa là bạn đang đọc một cuốn sách đã đọc từ lâu ở một nơi khác, vào một thời điểm khác và bằng một tâm trạng khác. Cuốn sách ấy có thể sẽ có những đoạn bạn đã thuộc lòng đến nhàm chán, sẽ có những trang bạn muốn lướt qua thật nhanh mà không muốn đọc lại. Nhưng cũng sẽ có những lúc bạn muốn dừng thật lâu bên một câu văn dù thật quen nhưng vẫn gợi lên nhiều xúc cảm. Rồi sẽ khóc thật nhiều, cười thật nhiều khi được say sưa tìm thấy chính mình trong những dòng tự truyện cũng viết về chính mình nhưng là của rất nhiều ngày trước đó. Đôi khi, cảm giác quen thuộc sẽ khiến bạn than phiền, rồi buồn chán. Nhưng điều khiến bạn lo lắng nhất không phải là việc bỏ giữa chừng cuốn sách đó. Mà chính là việc bạn sợ dù có xáo trộn tâm trạng của mình đến bao nhiêu, dù cố làm mới nó bằng cách đảo lộn trật tự từng đoạn văn, từng chương sách thì cũng sẽ đến lúc bạn phải bắt gặp nhừng dòng văn cuối cùng, và kết cục vẫn không hề thay đổi. Sẽ vẫn là những tổn thương, những day dứt, những đớn đau về một hình bóng đã từng cố đưa về miền quên lãng. Sẽ tiếp tục là tuyệt vọng, là chênh vênh, là lạc lõng trong chính tình yêu sau bao lần vẫn dành cho một người duy nhất. Bạn sợ, yêu lại người cũ là tự làm đau chính mình và làm tổn thương người còn lại. Yêu lại một người là tự viết một bản tình ca buồn thêm lần nữa. Là tự làm khó mình, tự khiến mình bất lực để làm mới những điều dù qua nhiều thời gian nhưng vẫn không thể thay đổi. Người ta vẫn nói rằng: “Đừng bao giờ cố gắng yêu lại người cũ. Vì yêu một người mình từng yêu cũng giống như việc đọc lại một quyển sách đã từng đọc hết lần này, đến lần khác khi bản thân bạn đã biết trước được cách kết thúc sẽ diễn ra... và nó sẽ không thay đổi!”. Nhưng, một cuốn sách khép lại không có nghĩa là câu chuyện đó đã dừng. Nếu cuốn sách thực sự có ý nghĩa, ám ảnh sẽ kéo dài và số phận mỗi nhân vật ra sao đều tùy thuộc vào trí tưởng tượng và cảm tình của bạn. Chẳng phải nhiều tác giả đã để cho độc giả của mình thả sức sáng tạo với những kết thúc mở đó hay sao? Yêu lại người cũ, nghĩa là bạn đang nghe một bài hát quen được thể hiện bởi người nghệ sĩ khác. Có thể lời ca vẫn thế, kết thúc vẫn thế, nhưng giai điệu sẽ khác, giọng ca sẽ khác và tình cảm cũng sẽ khác. Yêu lại người cũ, nghĩa là bạn và người đó sẽ cùng xem lại bộ phim trong đấy mình là nhân vật chính. Ở đó, bạn vừa là biên kịch, vừa là diễn viên, lại vừa là đạo diễn. Bộ phim sẽ kết thúc ra sao, vẫn là tùy thuộc vào bạn và bạn diễn của mình. Yêu lại người cũ không có nghĩa là bạn tự đưa mình vào bế tắc và loay hoay với ngõ cụt. Nó cũng không có nghĩa là bạn đang tự làm cũ mình với những giai điệu, những con chữ quen thuộc đến nhàm chán. Nó có nghĩa là cuộc sống đang cho bạn một cơ hội tuyệt vời để sống lại những gì đã thành quá khứ. Đừng ngại ngần, cũng đừng tự day dứt, nếu tình yêu đã chọn bạn, cũng có nghĩa là định mệnh đang tìm bạn. Và với những gì thuộc về định mệnh, thì hãy để chính định mệnh trả lời.
st kenh 14
Quá khứ
Kết thúc một cuộc tình với bao niềm đam mê, anh hiểu rằng đó chỉ là ảo vọng của bản thân mình mà thôi! Anh vẫn nghĩ tới em, nghĩa là tình yêu của mình vẫn chưa chết trong em. Dù anh có coi em là gì đi nữa thì em cũng không coi anh là người quan trọng nữa rồi... Nhói lòng bởi tình yêu không còn nữa, anh đành lặng lẽ cho tất cả quá khứ kia dội vào khoảng không hư vô lặng lẽ... Anh đã hết mình nhưng cũng chỉ là do duyên số cứ trêu đùa hai ta... Nhiều lúc, anh thấy mình kiệt sức và không biết nên bước tiếp con đường của mình như thế nào khi không có ai ở bên cạnh anh, không ai ở cùng anh những khi anh vấp ngã và yếu đuối nhất. Anh đã tìm một người con gái như anh mong muốn nhưng đến giờ phút này, anh vẫn không có ai bên cạnh mình. Anh vẫn mạnh mẽ bước tiếp để đi tìm hơi ấm đó... và chỉ cần ai đó có thể ôm anh thật chặt, như thế là quá đủ rồi! Những gì đã mất không phải lúc nào cũng quay lại được! Tạm biệt nỗi đau ngày ấy! Tạm biệt những dòng nước mắt! Tạm biệt nụ cười... tạm biệt tình yêu! Chúng ta khác nhau quá nhiều... như hai thế giới chung một thiên đường, phải không em? Chúng mình quen nhau, rồi đến với nhau như thế nào? Những kỷ niệm chúng mình đã có nhiều và đẹp như thế nào, em còn nhớ không? Nếu anh không ghi lại và đọc lại những kỷ niệm đó, liệu anh còn nhớ không nhỉ? Thời gian bên em trôi thật nhanh, để rồi đến lúc anh phải ra về…Buồn đấy… Nhưng thật hạnh phúc em ạ!. Dù trên đường về anh gặp phải những cơn mưa bất chợt, những cơn mưa mà đã báo trước được cuộc tình chúng mình sau này sẽ thế nào? Những ngày gặp em là những ngày nắng ấm, nó giống như tâm trạng của anh vậy, vui vẻ, hạnh phúc... Rồi những ngày xa em thì thời tiết lại khắc nghiệt, mưa gió, bão bùng... Liệu đó có phải đã điềm báo anh và em sẽ phải chia tay nhau? Yêu em, anh có cả một ngày sinh nhật trọn vẹn bên người mình yêu, anh có được những phút giây hạnh phúc ngày Noel và những ngày đi choi,… Hạnh phúc biết nhường nào em ạ! Chính em là người mang đến cho anh tất cả những điều đầu tiên...Sinh nhật đầu tiên bên người yêu, là ngày anh cảm thấy sinh nhật có ý nghĩa. Noel đầu tiên bên người mình yêu, em cho anh thấy mùa Noel không còn vô vị và để anh biết đó là ngày Noel. Tất cả với anh, anh còn nhớ lắm, liệu đến ngày nào đó anh có thể quên không em? Em là người đầu tiên mang đến cho anh cảm giác hạnh phúc, và giờ đây, em là người đầu tiên rời bỏ anh trong nỗi đau cay đắng. Em à, hãy cho anh biết thế nào là đau khổ trong tình yêu, cho anh biết thế nào là dĩ vãng và biết cay đắng trong tình yêu khi em buông tay anh và đến với một bàn tay khác? Tình đẹp là tình buồn mà phải không em? Buồn thì khiến người ta nghĩ đến nhiều hơn, nhớ đến nhiều hơn, trong khi vui thì mấy ai còn nhớ đến? Em đến với một người sau ít ngày quen biết, em quên mọi thứ về anh để đến với một người hơn anh, hơn anh về điều kiện và đặc biệt là khoảng cách địa lý… Tình cảm khó có thể nói ai dành cho ai nhiều hơn nhưng anh tin, với anh hơn mot năm yêu em thì liệu ai có thể thay thế tình cảm đó? Kỷ niệm đẹp như thế chắc em không còn nhớ nhưng nỗi đau em mang lại cho anh thì mới gần đây thôi... và chắc em vẫn còn nhớ? Yêu em, anh không hề toan tính, chỉ biết yêu em và dành hết tình cảm của mình cho em, chỉ mong em được hạnh phúc, như thế cũng đủ làm anh vui. Nhưng giờ đây, khi người ta nói yêu một người là mong muốn người đó hạnh phúc. Liệu ai có thể vui khi người mình yêu đang hạnh phúc tươi cười bên một người mới mà không phải là mình? Chỉ mong muốn người ấy hạnh phúc bên mình chứ không mong muốn người mình yêu hạnh phúc bên người khác. Kỷ niệm… Giờ với anh, em đã là kỷ niệm. Dù sao anh cũng cảm ơn em đã từng mang lại hạnh phúc cho anh. Bây giờ anh nên ghét em, căm thù em, hận em hay là sẽ thế nào? Anh sẽ quên em, quên đi những gì hạnh phúc nhất với em để rồi khi nhớ lại anh không thể mỉm cười nổi mặc dù nó rất đẹp. Trái nghĩa với tình yêu là gì hả em? Liệu có phải là ghét? Là thù hận? Không, trái nghĩa với tình yêu là sự quên lãng, vì khi ghét, khi thù hận là có nghĩa anh vẫn còn nhớ đến em, yêu em. Anh mong rằng, khi viết hết những suy nghĩ của mình, anh sẽ không còn nghĩ về em nữa, không còn nhớ đến em nữa... Anh viết để cố quên tất cả kỷ niệm đã qua... Anh buông tay em rồi, buông tay những kỷ niệm đã qua..
???????
Chẳng biết tự khi nào tôi đã yêu em
Yêu tha thiết tự buổi đầu gặp gỡ
Lúc xa cách trong lòng xao xuyến nhớ
Mang dáng hình em gửi giữa cơn mơ.
Vẫn biết rằng em chẳng phải của riêng tôi
Nên tôi giấu một nỗi buồn thầm lặng
Và mỗi lần ban đêm mình thức trắng
Tiếng thở dài trăn trở về nhau.
Yêu da diết yêu chân thành là thế
Tự trái tim tôi sẽ nguyện suốt đời
Em không đến cho hồn tôi sóng lặng
Tình đơn phương tình vẫn dạt dào.
Vắng em rồi tôi mới hiểu vì sao
Lòng lạnh giá giữa cuộc đời gió lộng
Chẳng thể trách tình em không rộng mở
Mà trách mình không dám ngỏ cùng em.
Tình yêu đến cuộc tình cay đắng
Người không yêu tôi vẫn rất yêu người
Và dẫu rằng chỉ đến thế mà thôi
Vẫn trân trọng giữa nỗi niềm xa vắng
Bởi đơn giản tình yêu tôi là nắng
Soi vào em một nửa trái tim mình.
st
Nét đẹp văn hóa hay phong cách người HN
Hà Nội, thủ đô một đất nước có bốn ngàn năm văn
hiến. Nơi hội tụ những tài năng, những trí tuệ tiêu biểu của dân tộc Việt Nam.
Từ xa xưa, đã được nhân dân cả nước ca ngợi: "Ngàn năm văn vật đất Thăng Long"
hoặc "Chẳng thơm cũng thể hoa nhài. Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng
An"...
Những câu mến yêu đó nhằm nói về những nét đẹp văn hoá trong cử chỉ, lời ăn tiếng nói và hành động của người Thăng Long, người kinh kỳ, kẻ chợ, người Hà Nội, người thủ đô.
Xin được lược kê đôi nét về cử chỉ:
Những câu mến yêu đó nhằm nói về những nét đẹp văn hoá trong cử chỉ, lời ăn tiếng nói và hành động của người Thăng Long, người kinh kỳ, kẻ chợ, người Hà Nội, người thủ đô.
Xin được lược kê đôi nét về cử chỉ:
- Hào hoa mà không kênh kiệu, khoe vẻ giàu sang.
- Phong nhã mà không lề mề, chậm chạp, lù dù.
- Linh hoạt mà không xấc xược, láu lỉnh, kệch cỡm.
- Vui tươi duyên dáng mà không suồng sã, lẳng lơ.
- Vừa thông minh, lịch thiệp mà không ba hoa, hời hợt.
- Vừa chững chạc, khiêm nhường, vừa ân cần, tế nhị... khiến cho ai đó mỗi khi gặp gỡ, giao thiệp đều cảm thấy hài lòng, quý trọng và cảm kích những giây phút hội ngộ đầy thoải mái. Khi ra về vẫn luyến tiếc và mong sao có dịp tái ngộ, hàn huyên.
- Khi gặp người quen thì tươi cười chào hỏi, dù người đó ít tuổi hơn, vai vế trong họ hàng và xã hội có kém hơn... Lại càng chủ động hỏi han ân cần để kẻ dưới khỏi tủi thân hoặc chê trách.!!!
Trái lại, đối với người có chức, quyền cao hoặc
giàu sang thì người Hà Nội thanh lịch có ý lảng tránh... để khỏi mắc tiếng "Thấy
người sang bắt quàng làm họ". Bởi họ biết rõ đó là của phù vân, là quyền chức
"nhất thời".
Nhưng, đối với các vị đáng bậc cha chú, người Hà Nội thanh lịch phải ngả mũ chào, tỏ lòng tôn kính với mong muốn được phụ giúp việc gì đó có ích để các bậc trên được hài lòng về con cháu.
Nhưng, đối với các vị đáng bậc cha chú, người Hà Nội thanh lịch phải ngả mũ chào, tỏ lòng tôn kính với mong muốn được phụ giúp việc gì đó có ích để các bậc trên được hài lòng về con cháu.
Trong mối quan hệ bạn bè nam nữ, thanh niên Hà
Nội làm quen với phái nữ bằng những cử chỉ và lời nói lịch sự tế nhị biểu lộ một
chiều sâu tâm hồn trong sáng, một trí tuệ thông minh... Chinh phục ai đó bằng
hành động cao thượng, bằng sự cảm mến, quý trọng, tận hưởng.
Còn các thanh
nữ thủ đô thuỳ mị, duyên dáng kín đáo. Yêu ai, ghét ai cũng để trong lòng. Nhưng
cô ấy khinh bỉ ra mặt những kẻ ăn nói thô lỗ, bỉ ổi, sỗ sàng, ăn nói huênh hoang
"trưởng giả học làm sang".
Phụ nữ Hà Nội thanh lịch được tiếp xúc rộng rãi biết phân biệt người có tài, có đức với kẻ ba hoa con ông cháu cha, áo quần bảnh bao, ăn tiêu xa hoa khoe của. Các nàng chỉ cười bằng ánh mắt. Lấy nón che nghiêng hoặc khăn che miệng khi tủm tỉm cười. Họ rất sợ đi với bạn quen lối cười hô hố, cười toe toét rũ rượi, ảnh hưởng lây tới tư cách mình??????
Phụ nữ Hà Nội thanh lịch được tiếp xúc rộng rãi biết phân biệt người có tài, có đức với kẻ ba hoa con ông cháu cha, áo quần bảnh bao, ăn tiêu xa hoa khoe của. Các nàng chỉ cười bằng ánh mắt. Lấy nón che nghiêng hoặc khăn che miệng khi tủm tỉm cười. Họ rất sợ đi với bạn quen lối cười hô hố, cười toe toét rũ rượi, ảnh hưởng lây tới tư cách mình??????
Bún ôc HN
Bún
ốc là một món ăn dân dã nhưng không kém phần tinh tế, cầu kỳ. Khắp ngõ phố Hà
Nội đều có sự hiện diện của bún ốc.
Hà Nội có nhiều món bún ngon và độc đáo, bún
ốc là một trong số đó. Người Hà Nội chuộng bún ốc đến nỗi bún ốc đã xuất hiện
khắp các con phố to, ngõ nhỏ và trở thành món ăn đặc trưng của đất kinh
kỳ.
Để nấu được bát bún ngon, người đầu bếp phải
tinh thông nhiều mặt: từ khâu chọn ốc, luộc ốc, chế biến nước giấm bỗng, pha ớt
bột và ớt tươi cho đến công đoạn ninh xương, canh lửa, xào ốc hay chọn loại bún
thích hợp để ăn bún... Bún ốc có thể ăn theo nhiều cách: bún riêu ốc nóng bỏng
rát lưỡi, bún ốc nguội không vương chút dầu mỡ hay bún ốc chuối đậu thơm
bùi.
Nhưng dù ở biến thể nào cũng không thể thiếu món rau gia
vị là tía tô, kinh giới, chuối thái sợi, rau muống chẻ... Tất cả làm nên món ăn
quyến rũ, thơm hương, mang đậm tinh hoa của
nền ẩm thực dân tộc.
1. Bún ốc nguội
Bún ốc nguội là món ăn dân dã và chỉ của riêng Hà Nội.
Không dễ để tìm địa chỉ bán loại bún này và rất ít người có thể làm ngon được.
Bún ốc nguội bình dị nhưng lại cầu kỳ hơn bất kỳ loại bún ốc nào từ khâu chọn
nguyên liệu đến khâu chế biến.
Cái làm nên linh hồn của món này là thứ canh ốc ngọt mát,
hơi chua dịu, mặn vừa phải, thơm nồng của gừng, cay cay của ớt. Một đĩa bún
trắng nõn với sợi thật nhỏ, dát thành từng lá mỏng, một bát nước chấm trắng đục,
thả vài con ốc nhồi vừa phải, không rau, không hành.
Chấm lá bún mỏng vào bát nước chấm thoang thoảng mùi giấm
bỗng và gắp miếng ốc vừa giòn vừa ngọt đưa lên miệng để cảm nhận rõ vị ngon thấm
thía. Một món ăn đầy nhẹ nhàng, mộc mạc mà có sức hút bền lâu.
Vài địa chỉ bạn có thể tham khảo:
Quán bún ốc cổ trên Đội Cấn.
Quán bún ốc tại đường Phù Đổng Thiên Vương.
Quán bún ốc ở đầu Ô Quan Chưởng.
2. Bún riêu ốc
Gia vị để chế biến bún ốc bao gồm rất nhiều thứ như: cà
chua, tai chua, giấm bỗng rượu, mỡ, tiêu, mì chính, muối, đường, ớt... và các
loại rau sống, gia vị ăn kèm như: xà lách, tía tô, kinh giới, húng láng, mùi,
rau chuối non thái mỏng. Nước dùng được nấu từ nước xương thêm vào nước luộc ốc,
hầm cho trong và được nêm thêm bằng giấm bỗng.
Bún ốc chua ngọt, số 20 Đại Cồ Việt và
Bún “Tình quê”, ở phố Cao Đạt.
Khi khách ăn gọi bún ốc người ta chỉ bỏ ốc vào bát, bỏ
bún đã chần qua nước sôi rồi chan nước dùng là ăn được. Bát bún riêu ốc ngon
phải nóng hổi, ngọt vị ngọt của nước xương hầm, nước dùng trong, có vị chua của
giấm, của cà chua, có vị nồng của mắm tôm hòa quyện và không thể vắng đi được
chút cay cay của thứ ớt chưng đặc biệt.
Bún riêu ốc Hàng Bạc.
Bún riêu ốc bà Giao, ngõ 433 Bạch
Mai.
Ốc dùng cho món ăn này thường là ốc mít vừa ăn, béo ngậy,
giòn giòn. Món ăn này thỏa mãn khứu giác, thị giác và cả vị giác của những người
sành ăn nhất. Để đổi vị, các hàng riêu ốc còn bổ sung thêm thịt bò, giò, trứng
vịt lộn cho thêm phần phong phú. Một đĩa rau sống là gia vị không thể thiếu của
món ăn này.
3. Bún ốc chuối
đậu
Trong các dòng bún ốc Hà
Nội thì đây có lẽ là món đậm đà hương vị và giàu truyền thống nhất. Ngày nay
trên khắp Hà Nội có nhiều điểm bán món này, nhưng thực khách sành ăn chỉ tìm đến
1 địa chỉ duy nhất với gần 50 năm trong nghề: Bún ốc bà Lương ở phố Khương
Thượng.
Bát bún ốc chuối đậu tại
quán lúc nào cũng hấp dẫn thực khách bởi màu sắc rực rỡ, vẻ mỡ màng óng lên cà
chua chưng, từ con ốc thấm đều gia vị, chuối xanh với đậu được nấu bở nhuyễn và
tơi ngon, như tan trong miệng, cùng với nước dùng béo ngậy, chua chua cay cay
hài hòa.
Bún ốc bà Lương, ngõ 191 Khương
Thượng.
Thêm chút rau chuối thái mỏng, ăn kèm húng Láng, tía tô,
rau ngò. Thế là đầy đủ hương vị của bát bún ốc cổ truyền của người Hà Nội xưa.
Bởi thế mà 50 năm qua, quán không khi nào ngơi khách. Bát bún nồng nàn không chỉ
làm dịu cơn thèm mà còn mang lại sự thích thú khi được thưởng thức món ăn
ngon.
Thực khách, dù là người con Hà Nội hay khách thập phương
đều nghe đến tiếng bún ốc chuối đậu Khương Thượng.
Hà Nội nổi tiếng
nhiều món quà ngon, trong đó có món bún ốc. Bún ốc là món cũng khá phổ biến, ở
đâu cũng có, ai làm cũng được. Tuy nhiên, để có được bữa bún ốc hay bát bún ốc
ngon, ăn xong phải xuýt xoa thì lại không đơn giản chút nào. Nó cần một bàn tay
khéo léo, con mắt tinh tường và nhiều gia vị kèm theo (dù chỉ là những thứ dễ
kiếm).
Bún ốc gồm hai
nguyên liệu cơ bản là bún và ốc. Hà Nội có 2 vùng làm bún cực ngon là Phú Đô và
Tứ Kỳ, sợi bún trắng muốt, giòn mà không bở, để từ sớm tới chiều mà không chua,
trông cứ như những đám mây mùa hè tự thu mình lại nằm trên đĩa hay trong bát.
Còn ốc thì cũng có hai vùng nổi tiếng là Hồ Tây mênh mông con sóng và mấy làng
thuộc huyện Thanh Trì như Yên Duyên, Trần Phú, Pháp Vân (là vùng chiêm trũng),
nhưng nay thì nhu cầu lớn hơn xưa nhiều, ốc của nhiều tỉnh quanh Hà Nội cũng
theo nhau đổ về Thủ đô.
Có những hàng bún ốc
nổi tiếng, được thực khách tín nhiệm đời mẹ bán hàng, mẹ mất truyền cho đời con…
mà hàng bún ốc của chị Trần Thị Hòa ở phố Phù Đổng Thiên Vương phía sau chợ Hôm
là một. Nguyên đầu tiên, bà cụ quê Pháp Vân ngồi ngay bên vỉa hè, cứ mỗi sáng
sớm bà cụ lại đi xe đạp hoặc quẩy bộ gánh bún ốc ngồi nhờ một hàng hiên nhà
quen… Lần đầu khách biết tiếng, đông lên, khoảng 10 giờ sáng là gánh hàng bán
hết. Bà cùng bà em ruột cũng bán bún ốc, nhưng ngồi bên phố Hàm Long, chếch cửa
nhà thờ, cũng chỉ bán trong buổi sáng.
Món bún
ốc của hai bà luôn làm hài lòng người ăn. Đủ độ cay chua mặn ngot, sạch sẽ. Bún
không bao giờ chua hoặc nát, độ to vừa phải, giòn và không dai. Ốc dùng làm món
bún ốc phải béo mà không ngấy, khi khêu ốc phần ruột bỏ đi, chỉ giữ lại cái sáp
màu vàng hoàng thổ, tròn tròn xinh xinh… Chị Hòa là con gái của bà cụ bún ốc
Pháp Vân ấy. Mẹ mất,chị tiếp tục theo nghề của mẹ, nhưng đã thuê một gian hàng
nhỏ, có bàn ghế cho khách ngồi đàng hoàng, dù rằng cạnh đó vẫn còn đôi quang
gánh chiếc bếp lò và chiếc bàn vừa thấp vừa nhỏ….
Bún ốc muốn ngon, ốc
mua về không nên nấu ngay mà phải ngâm trong nước vo gạo một hai ngày để ốc vừa
ăn chất cám vừa nhả ra hết rêu và bùn trong bụng. Có nhà làm món cầu kỳ còn đập
đôi ba quả trứng gà vào chậu ngâm ốc, “vỗ béo” cho con ốc trước khi nó thành món
khoái khẩu của con người…
Ốc luộc vừa chín tới
(luộc kỹ sẽ bị dai), không khêu sẵn, khách ăn mới khêu từng con đặt lên bát bún.
Nhất thiết giữ lại nước luộc ốc, chế biến thành nước lèo chan bún. Có cà chua
cho đẹp, nhất là vị chua không phải của mẻ hay là quả dọc, quả khế, mà ngon nhất
là dấm bỗng, tức bã rượu có độ chua dịu và thơm. Cũng không thể như bún riêu chỉ
cần ớt tươi, mà bún ốc phải có ít bột ớt khô chưng với mỡ cho sền sệt, nó cay
đậm đến nỗi chảy nước mắt mà Thạch Lam từng phải viết: “…Ăn món này, rỏ nước mắt
có khi còn thật hơn những giọt lệ tình…”.
Ăn kèm với bún ốc là
rau ghém, không thể thiếu món rau đầu vị là tía tô vừa quăn vừa tím vừa tràn
ngập mùi hương hơn cả kinh giới, rau mùi ta, mùi tàu, rau ngổ… Có thể trong đĩa
rau ghém ấy còn có rau muống chẻ, thứ rau muống Sơn Tây giòn tan, xanh mướt hoặc
thân cây chuối non, trắng phau, thưa thoáng như dệt bằng vải mành và cong cong
như vầng trăng đầu tháng…
Bún ốc có thể ăn
theo 2 cách: nóng và lạnh. Nóng thì phải bỏng rát lưỡi, còn lạnh thì hoàn toàn
không vương một chút tanh nào bởi vị cay của ớt chưng, mùi thơm của dấm bỗng,
các mùi thơm của rau, gia vị và rau sống…
Bún ốc là món quà
ngon Hà Nội, hầu như vài ba phố đã có vài hàng bún ốc. Nhưng, để có món quà ngon
theo sở thích, không làm hỏng đi một buổi sáng sau khi ăn quà của mình, nhiều
người thường tìm đến hàng bún ốc chị Hòa hoặc ở phố Mai Hắc Đế. Còn trên phủ Tây
Hồ thì khi nào đi lễ, tiện thể ăn quà mới vào trong mấy hàng ấy, bình thường thì
nó quá xa.
Hồ Tây và Thanh Trì
hiện không còn đủ sức cung cấp ốc cho Hà Nội. Chị Hòa phải đặt hàng mua ốc ở
Hưng Yên, Hải Dương… Cứ đúng hẹn thì ốc lại được mang tới nhà chị, ngâm một hai
hôm, con ốc mới chạm lưỡi người ăn…
Bún ốc
là món quà sáng, cùng lắm ăn đến trưa cho đổi bữa cũng được. Còn ít ai ăn bún ốc
buổi chiều vì sợ lạnh. Nhưng lâu nay cũng có ít hàng ốc luộc kèm theo rượu thuốc
bán cho đến khuya. Có lẽ rượu hâm nóng con ốc trong dạ dày chăng? Còn ven Hồ Tây
có hàng chục hàng ốc hấp thuốc bắc, mấy quán “ Ông già” không biết ông già nào
là thực, ông già nào là sau. Và đó không phải là bún ốc, món quà dân dã mà ngon
lành, ăn nóng đã ngon mà nguội cũng ngon, nhưng nhất thiết không thể thiếu các
gia vị đi kèm.
st
st
Tặng PN 20/10
Tặng các em gái yêu quí của tôi va những người bạn vào thăm nhà cưa tôi nhân ngày 20-1
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)